Chương 60

Lục Doãn Cung là đại đế, hắn nắm trong tay cả một băng khôn Mafia lớn nhất Châu Á Thái Bình Dương.

Một người bận trăm công nghìn việc như hắn luôn phải giải quyết các chuyện trong băng ở khắp nơi, hắn không có nơi ở cụ thể mà đi tới đâu liền có nhà riêng tới đó. Lần này Lục Doãn Cung trở về Lục gia chẳng được ngày một ngày hai, giải quyết xong chuyện người đàn ông phản bội kia thì liền lập tức rời đi.

Máy bay bay qua vùng biển Thái Bình Dương, bay tới Châu Âu, địa điểm Lục Doãn Cung tới là vương quốc Anh. Đi theo bọn họ là các ngũ lão đại, nhưng vừa ra khỏi vùng biển Thái Bình Dương một trong số các lão đại đã làm nhiệm vụ ngay sau đó ở Châu Âu của Đại Tây Dương.

Thuỵ Nhan vừa ra khỏi tổng hành dinh thì lập tức về Châu Á. Từ ba ngày trước Du Mộc chẳng gặp được Nhạc Tử Ngạn là vì cô cứ bị Lục Doãn Cung dính vào như sam, hắn chẳng cho ai ở cạnh cô cho dù đó là phụ nữ. Ở cạnh Du Mộc chính là ở cạnh Lục Doãn Cung, hắn thì rất ghét phụ nữ ở cạnh mình ngoại trừ Lộ Du Mộc. Nhạc Tử Ngạn chẳng đi theo Du Mộc được, cô không có nơi nào, cũng chẳng biết đi đâu nên khi thấy Thuỵ Nhan hoặc Lập Chiêu đi làm nhiệm vụ thì Nhạc Tử liền xin đi theo. Nhạc Tử có năng lực, bọn họ biết cô là người của Du Mộc lên cũng đồng ý cho đi theo. Dù gì cô ấy cũng tự bảo vệ được bản thân và lập công không ít trong những lần đi với hai người họ. Việc này bọn họ đều báo cáo cho Lục đại đế, Lộ Du Mộc cũng biết.

Hắn thấy Nhạc Tử có năng lực, mặc dù là tự nguyện đi theo nhưng có công ắt có thưởng. Lục Doãn Cung chính thức đồng ý cho Nhạc Tử Ngạn trở thành người Du Mộc mặc dù cô ấy chẳng được đi với Du Mộc lần nào. Du Mộc cũng không biết từ bao giờ có người muốn làm người của cô lại phải được sự đồng ý của Doãn Cung chứ không phải của cô.

Hiện tại người đi cùng Lục Doãn Cung và Lộ Du Mộc có ba người là Cao Ảnh Quân, Ngục Tửu và Tinh Húc.

Từ lúc Lục Doãn Cung tìm thấy Lộ Du Mộc sau hơn một năm tìm kiếm thì toàn thấy Ngục Tửu đi theo cô và hắn. Sau từ vụ ở sòng bài Ma Cao lại thêm một Cao Ảnh Quân đi theo bọn họ, và giờ lại là Tinh Húc, lúc đó Thụy Nhan và Lập Chiêu đều rất ít khi xuất hiện. Có mỗi Cao Ảnh Quân và Ngục Tửu đi theo Du Mộc và Doãn Cung.

Du Mộc cũng vừa được biết một sự thật là cánh tay phải thật sự của Lục đại đế chính là Ngục Tửu, cánh tay trái là Cao Ảnh Quân. Ba người còn lại Thuỵ Nhan, Lập Chiêu và Tinh Húc là đôi cánh vững chắc của Lục Doãn Cung. Cấp bậc năm người bọn họ đều ngang nhau và ngay cả thực lực cũng vậy.

Lúc đang xử lý chuyện chính sự trong cung điện ở tổng hành dinh, Du Mộc đương nhiên quan sát rất kỹ người của Lục đại đế. Trên tay của bọn họ đều đeo nhẫn, tất cả đều thể hiện cấp bậc của bọn họ. Lục Doãn Cung đeo một chiếc nhẫn màu đỏ, mặt nhẫn là một hình bát quái, một bên đen một bên đỏ, cả hai bên đều có một giọt máu đỏ ở trong mảnh bát quái. Du Mộc nhìn qua cũng biết hai giọt máu đó là của Lục Doãn Cung, màu đen tượng trưng cho sự chết chóc, quyền lực. Màu đỏ tượng trưng cho sự mạnh mẽ, và do hắn thích máu. Chiếc nhẫn trên tay hắn chỉ có một cái duy nhất, nó tượng trưng cho cấp bậc lớn nhất.

Tiếp theo là năm chiếc nhẫn trên tay của các ngũ lão đại, năm chiếc nhẫn đó đều giống nhau vì thân phận và cấp bậc của bọn họ ngang nhau. Tiếp tới là năm mươi chiếc nhẫn trên tay năm mươi người ở sảnh hai và một trăm người ở sảnh ba. Hai sảnh cuối đó nhẫn đều khác nhau, những người trên đảo không có mặt trong cuộc họp đó Du Mộc cũng thấy họ đeo nhẫn và là loại khác nữa.

Du Mộc lúc đó mới nhận ra, những thuộc hạ mà cô gặp ở các trụ sở con khác đều không có nhẫn trên tay. Chứng tỏ chỉ có người ở trụ sở chính mới có quyền đeo nhẫn vì người trong đó dù là cấp bậc và năng lực có thấp nhất thì cũng hơn những người bên trụ sở nhỏ gấp chục lần. Bọn họ phải có năng lực lớn lắm mới có thể bước chân vào trụ sở chính- một tổng hành dinh kiên cố chứa toàn những người quyền lực.

Từ tổng hành dinh ở đảo trong vùng biển Thái Bình Dương tới địa điểm cụ thể nhất tại Vương quốc Anh ở Châu Âu của vùng biển Đại Tây Dương cũng mất khoảng vài ngày với tốc độ đi hiện tại.

Những lúc Lục Doãn Cung bận xử lý chuyện chính sự thì Du Mộc đều lánh đi, cô chẳng muốn biết nhiều về chuyện của hắn. Thời điểm đó Tinh Húc là người tới bắt chuyện và làm quen với Du Mộc. Cậu bé rất dễ gần, nói chuyện dễ nghe, khác hẳn với ngày Du Mộc gặp lần đầu ở tổng hành dinh, gương mặt chết chóc, ánh mắt tà khí, người toát lên sự bá đạo vô cực. Người Du Mộc gặp lúc đó và người cô gặp hiện tại cứ như hai người khác nhau, hay một người có hai nhân cách?

Lộ Du Mộc cũng vì vậy mà biết được đứa trẻ này chỉ mới mười bốn tuổi, cô đoán gần đúng. Mười bốn tuổi mà đã có thể ngồi vào chiếc ghế lão đại, không biết năng lực lớn tới mức như nào? Nhưng chỉ cần có năng lực thì có thể làm bất cứ thứ gì. Du Mộc qua vài lần giao tiếp thấy Tinh Húc nhỏ tuổi mà dã tâm đã lớn như vậy, cô lại nhớ tới Lộ Nhập Ảnh, cậu bé đó và Tinh Húc cũng giống như được huấn luyện khắc nghiệt, bọn họ đều bí ẩn, Du Mộc bất giác cảm thấy bản thân thua cả một đứa trẻ con. Đúng là không nên khinh thường người già và trẻ nhỏ.

Tinh Húc cũng hỏi rất nhiều về Du Mộc tại sao có thể tới gần được chủ nhân của bọn họ. Du Mộc là người không thích giải thích nhiều, lần đầu Tinh Húc hỏi về vấn đề này cô chỉ nói duy nhất một lần là cô tiếp cận hắn chỉ là xem tin đồn của hắn có chính xác không?

Nhưng Tinh Húc vẫn nghĩ là Du Mộc không muốn nói sự thật, Lục Doãn Cung lạnh lùng tàn bạo như vậy, khi nghe tin cạnh hắn có nữ nhân thì các ngũ lão đại sẽ là người ngạc nhiên nhất vì bọn họ hiểu rõ về chủ nhân của mình. Cậu bé luôn hỏi tại sao những cô gái khác tiếp cận đều bị giết còn riêng Du Mộc thì không? Du Mộc cũng thắc mắc về điều này nhưng cô cũng chẳng nói nhiều bởi vì Du Mộc không muốn nhiều người biết về tính cách hay những thứ liên quan đến thân phận của mình.

~Nhạc Tử~